Mỗi người đang ngồi đây đều là người thừa kế tiêu chuẩn của các gia tộc đứng đầu Parma.
Từ nhỏ, trong lễ rửa tội của gia tộc, họ đã hiểu rõ mối quan hệ với quân đội đại diện cho điều gì.
Là tượng trưng cho quyền lợi cao nhất.
Theo như Hi Thụy nói, năm đó khi anh ta gặp Lê Tiếu, cô vẫn chưa đến hai mươi nhỉ?
Có thể ngồi dùng bữa với tư lệnh quân đội thì là quan hệ thể nào chứ?
Hoắc Mang và Hạ Kình lén trao đổi ánh mắt. Với tư duy người thường, họ khó tránh khỏi sẽ có thành kiến với chuyện thế này.
Nhưng, họ cũng chỉ có thể suy đoán ngẩm, không thể nói thẳng được, dù gì cũng phải nể mặt Thiểu Diễn.
Mọi người im lặng nghi kỵ, nhưng không ai nói tiếp.
Qua thêm mấy phút, Lê Tiếu vẫn chưa trở lại.
Ngay lúc này, bỗng dưng có tiếng gõ cửa, ngay sau đó Lưu Vân không mời bước vào, nghiêm túc báo cáo: “Lão đại, đài ngắm cảnh đã xảy ra chuyện.”
Thương Úc xoay người hé mắt, lập tức đi ra ngoài cửa.
Nét mặt Hạ Kình cũng thay đổi, anh ta đi ra ngoài gọi điện sắp xếp nhân viên.
Lưu Vân nói đã xảy ra chuyện, vậy thì chắc chắn có liên quan đến Lê Tiếu.
Nếu tối nay Lê Tiếu gặp chuyện ở khách sạn Bá Tước, vậy Thiểu Diễn...
Chuyện xảy ra quá đột ngột, đám Hạ Kình vốn không có thời gian hỏi cụ thể.
Mọi người đều nhanh chóng rời khỏi phòng bao, chạy đến đài ngắm cảnh ở tầng chót.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467505/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.