Trước mặt lão gia chủ, họ không dám làm càn hay lộ nét mặt dư thừa, sợ có sơ suất gì sẽ bị nhìn ra đầu mối.
Mà sở dĩ bọn họ kinh ngạc như vậy vì họp mặt họ hàng Thương thị năm nào cũng tổ chức, nhưng hầu hết sẽ sắp xếp cuối năm hoặc đầu năm.
Sao năm nay lại tổ chức sớm? Lúc này, Thương Úc nhả khói thuốc, đáy mắt vừa dậy sóng đã nhanh chóng yên bình trở lại.
Anh cụp mắt, nét mặt khó đoán, mãi mới bóp điếu thuốc, nhìn Thương Tung Hải, trầm giọng thở dài: “Thật khó cho ba khi chuẩn bị nhiều như vậy, sắp xếp gặp mặt dòng họ trước thời hạn chẳng phải vì mong cô ấy tham dự sao?”
Thương Tung Hải ngó lơ lời anh nói, nhìn ao cá bằng ánh mắt sâu xa, lẩm bẩm: “Nước ao đục rồi, nên bảo người thay thôi.”
Gần trưa, Lê Tiếu theo quản gia đến Nguyệt Trai Đường.
Khung cảnh mang phong cách cổ khiến người ta có ảo giác bước chân vào cung đình hoàng gia.
Ngay cạnh Nguyệt Trai Đường là vườn sinh thái, bao phủ màu xanh biếc, khung cảnh yên ả ưu nhã.
Lê Tiếu ngồi cạnh Thương Úc, chỉ có ba người họ ngồi trước bàn vuông gỗ đàn.
Nhắc đến cũng lạ, từ sáng vào cửa đến giờ, trừ Thương Tung Hải, quản gia và các vệ sĩ ẩn nấp xung quanh, nhà chính rộng lớn như vậy, Lê Tiếu lại chẳng thấy người tộc họ Thương nào.
Không lâu sau, người giúp việc bưng đặc sản địa phương đến.
Thương Tung Hải nhận lấy khăn ẩm lau tay, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467489/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.