đã quên thoát ra.
Ngày hôm sau, thứ Sáu.
Lê Tiếu ở vùi trong phòng thí nghiệm để chỉnh sửa các tài liệu đơn xin cho đại hội giao lưu với các thành viên trong nhóm.
Viện sĩ Giang và Liên Trinh vừa đến Sở nghiên cứu, nghe nói là đi tìm hiểu tin tức.
Đến gần trưa, Lê Tiếu sắp xếp và lưu trữ các tài liệu đã phân loại, đúng lúc gặp được Phó Luật Đình, nên cô hỏi anh ta về tình hình gần đây của Cửu Công.
Hai người đang trò chuyện thì bảo vệ sải bước đi tới từ phía bên kia hành lang.
Anh ta đi thẳng đến trước mặt Lê Tiếu, gật đầu và nói một cách cung kính: “Cô Lê, ngoài cổng có một người đàn ông, tự xưng là nhà đầu tư, muốn bàn chuyện hợp tác với phòng thí nghiệm.
Xin hỏi...
cô có muốn gặp anh ta không?” Nhà đầu tư?
Lê Tiếu và Phó Luật Đình nhìn nhau, vẻ hoài nghi lóe lên trong mắt cả hai.
Từ trước đến giờ, phòng thí nghiệm không mở cửa cho người ngoài ra vào, cũng như không dựng bất cứ biển hiệu nào.
Người kia lại lịch thế nào mà biết đây là phòng thí nghiệm?
Lê Tiếu trầm tư một lát, rồi ôn tồn hỏi: “Anh ta còn nói gì khác nữa không?” Bảo vệ lắc đầu: “Anh ta chỉ nói là muốn bàn chuyện hợp tác, không nói thêm gì khác ạ.” Lê Tiếu lơ đãng mím môi: “Tôi không gặp, anh nói với anh ta là phòng thí nghiệm không cần hợp tác.” “Vâng, cô Lê.” Bảo vệ nghe thấy thế liền rời đi, răm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467419/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.