Nếu không, đợi lúc cháu đến độ tuổi của ông, muốn đi cũng không được.
Còn nữa...” Đoàn Cảnh Minh lải nhải cả buổi, chỉ muốn Lê Tiếu đừng vì công việc mà quên hưởng thụ cuộc sống.
Lê Tiếu phụ họa theo, nhưng căn bản đều nghe tai trái ra tai phải.
Cô trò chuyện với ông cụ hai mươi phút, thấy ông có vẻ buồn ngủ thì nhìn đồng hồ, đỡ ông về phòng nghỉ trưa.
Chưa đến một giờ rưỡi, Lê Tiếu đã rời biệt xá, vừa lấy chìa khóa xe, chiếc Cadillac đã đỗ trước mặt cô.
Cửa kiếng xe hạ xuống để lộ sườn mặt Đoàn Thục Hoa.
“Dì Cả.” Lê Tiếu gật đầu với bà, xoay người tính rời đi.
Nhưng Đoàn Thục Hoa đã đẩy cửa xuống xe, tựa khung gọi cô lại: “Tiếu Tiếu, cháu đợi đã.” Lê Tiếu đứng trước đầu xe, nhíu mày nhìn Đoàn Thục Hoa: “Dù có việc sao?” Tính ra thì quan hệ giữa Lê Tiếu và Đoàn Thục Hoa không mấy thân thiết.
Trưởng bối phía ngoại chỉ có Đoàn Nguyễn Huy là cưng chiều Lê Tiếu nhất.
Đoàn Thục Hoa kín đáo liếc qua bên trong biệt xá, đóng cửa xe đến cạnh Lê Tiếu: “Giờ cháu có rảnh không? Dì muốn trò chuyện đôi câu với cháu.”
“Có.” Lê Tiếu đáp.
Đoàn Thục Hoa nhìn quanh, ra hiệu về phía bờ sông Nam Dương: “Vừa đi vừa nói nhé.” Bờ sông cách đó không xa, hai người đi khoảng ba phút, Đoàn Thục Hoa mới nói: “Tiểu Tiểu, nghe nói gần đây nhà cháu hợp tác thành công với Tập đoàn Diễn Hoàng?” Lê Tiếu dừng chân.
Nhà họ Lê hợp tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467411/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.