Nghe đồn chị Cả Thương lòng dạ độc ác, nhưng hình như chẳng có gì thông minh hơn người như đáng mong đợi.
Một đêm ngon giấc.
Chiều hôm sau, họp nội bộ năm gia tộc đã sắp kết thúc.
Lê Tiếu và Lê Ngạn đi ra biệt thự, vừa ngang qua hiện cửa đã thấy Thương Úc và Lê Quảng Minh đang sóng vai bước đến từ sân cỏ cách đó không xa.
Lê Tiếu dừng chân đối mặt với Thương Úc.
Lê Ngạn ngầm trừng mắt với Thương Úc, nhưng không dám biểu hiện rõ ràng, đành liếc mắt nhìn trời.
Không lâu sau, trước ánh mắt dõi theo của Lê Quảng Minh, Thương Úc xoay người đi ra ngoài biệt thự.
Lê Ngạn vô thức thở phào nhẹ nhõm, nhìn Lê Quang Minh bước đến, hỏi: “Ba à, cậu ta đi sao?” “Phải, bảo là có việc nên về trước.” Lê Quảng Minh ôn tồn đáp, gương mặt điềm tĩnh hiện rõ ý cười.
Lê Ngạn nhìn chằm chằm bóng lưng Thương Úc như muốn khoét lên đó.
Lúc nghiêng đầu và phải ánh mắt lành lạnh của Lê Tiếu, anh nắm tay đặt bên mép ho khan: “Thế...
chúng ta cũng đi thôi.” Lê Quảng Minh nhìn hướng cửa biệt thự, thuận tiện vỗ vai Lê Tiếu, nét mặt ôn hòa dễ gần: “Con gái à, lên xe với anh Hai con trước đi, ba đi chào mấy chú bác đã, đi một lúc rồi về.” Dứt lời, Lê Quảng Minh thong thả đi vào biệt thự, ai cũng có thể thấy tâm trạng của ông rất tốt.
Hai anh em lên xe trước, gần cửa biệt thự là đoàn xe của các gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467390/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.