“Nói thì không thành vấn đề, nhưng tại sao năm nay ba lại nhất quyết phải dẫn em theo?” Lê Ngạn nhướn người, nhìn Lê Tiếu với vẻ khó hiểu: “Biết trước có em đi thì anh đã không đi.”
Lê Ngạn lải nhải hồi lâu về điều ngờ vực của mình, ngước mắt lên thì chạm phải đôi mắt nai có vẻ mất kiên nhẫn của Lê Tiếu.
Anh lập tức ngồi thẳng dậy, bắt đầu đếm kỹ quá trình bằng các ngón tay của mình.
Trong khi Lê Ngạn nói, Lê Tiếu im lặng lắng nghe.
Thoáng chốc xe đã lái vào gần núi Thang Khê, xung quanh đường hơi vắng.
Khi đến quảng trường Thang Khê, bầu không khí càng trở nên nghiêm túc hơn.
Năm nhà đầu sỏ Nam Dương đại diện cho tiền tài, lợi ích và quyền thế.
Lôi đại một người ra cũng có thể gây nên chấn động không nhỏ ở Nam Dương, cho nên các biện pháp an ninh đương nhiên cũng rất nghiêm ngặt.
Lê Tiếu nhìn khu biệt thự liên hợp ngoài cửa sổ, nheo mắt: “Anh Cả không tham dự ạ?”
Lê Tam đang ở biên giới, rất hiếm khi tham dự chuyện của các gia tộc ở Nam Dương.
Nếu như tất cả thành viên của năm gia tộc đều có mặt, vậy tại sao anh cả của cô lại không ở đây? Lê Ngạn vươn vai, khẽ cười và nói: “Từ khi lên làm Tổng Thư ký Nam Dương, anh Cả đã không còn tham dự mấy buổi tiệc như thế này nữa.
Dù sao thân phận chình ình ở đó, nếu anh ấy tùy tiện tham dự tiệc họp mặt nội bộ của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467374/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.