“Reng...” Tiếng đổ chuông thu hút sự chú ý của Thu Hoàn.
Là điện thoại của anh ta để trên bàn đang reo.
Thu Hoàn chau mày, nhìn số lạ hiện lên, tập trung suy nghĩ, bình thản bắt máy: “Ai thế?” “Tôi là Lê Tiếu.” Giọng nói lười biếng trong trẻo của cô truyền đến.
Thu Hoàn siết chặt điện thoại, liếc nhìn Thương Úc.
Vừa thấy mặt mày tối đi của anh, anh ta liền khẳng định đối phương cũng đã nghe.
“A, em gái à, có chuyện gì không?” Thu Hoàn bắt tréo chân, thỉnh thoảng lại liếc Thương Úc.
Lê Tiếu còn chưa đáp lại, ngón tay của Thương Úc đã gõ bàn, đôi mắt sâu thẳm nhìn điện thoại của anh ta.
Thu Hoàn: “...” Hiểu rồi, muốn anh ta mở loa ngoài đây mà.
Thu Hoàn đặt điện thoại xuống bàn, thuận tiện ấn nút bật loa ngoài.
Ngay sau đó, câu hỏi thăm của Lê Tiếu suýt nữa khiến anh ta sợ đến mức hồn vía lên mây: “Anh Thu, sao tự dưng lại tặng xe thể thao cho tôi?” Thu Hoàn giật mình, ngay trước mặt Thương Úc thì anh ta biết giải thích thế nào bây giờ?
Thương Úc nhả khói, nhướng mày, nhìn Thu Hoàn bằng ánh mắt nghiền ngẫm.
Chắc không nghe được câu trả lời của Thu Hoàn, Lê Tiếu mất kiên nhẫn mà nói thẳng: “Vì chuyện hôm qua anh cản đường đạp xe tôi sao?” Cản đường, đạp xe.
Thương Úc nheo mắt, đôi mắt tối tăm gợn sóng.
Thu Hoàn có miệng khó giải thích, tổ hợp mấy chữ này đứng chung, dù là ai cũng sẽ cho rằng anh ta cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467368/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.