🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nếu một chiếc xe thể thao không giải quyết được, anh ta bằng lòng tặng cả hai chiếc.

Chỉ cần...

không tố cáo.

Lê Tiếu rụt tay về, nhìn xuống mặt đất, lời ít ý nhiều: “Bị người ta đoạt đổ.” “Thứ gì? Quan trọng lắm không? Em gái nói đi, ai cướp của em, anh đây dạy dỗ tên ngốc đó.” Thu Hoàn thể hiện thái độ ngay, tỏ vẻ hung hăng, hận không thể lập tức đi tìm người kia tính sổ.

Lê Tiếu mím môi, nhàn nhạt nói: “Một quyển tự truyện.” Thu Hoàn vén tay áo, tiếp tục nói linh tinh: “Tự truyện gì, để anh đi...” Còn chưa dứt lời, anh ta đã vội ngậm miệng.

Sân cỏ rộng rãi yên tĩnh, trừ tiếng nước chảy róc rách thì lặng thinh đến mức có thể nghe được tiếng gió.

Thu Hoàn chợt lạnh gáy, yết hầu trượt lên xuống kịch liệt, nhỏ giọng dò hỏi: “Em gái à, tên cụ thể là gì thế?” Âu Bạch cũng siết chặt ly cao cổ trong tay, nhìn Lê Tiếu không chớp mắt.

“Tách”, tiếng bật lửa vang lên khiến mọi người giật mình.

Thương Úc ngậm điếu thuốc, cụp mắt châm thuốc, môi khẽ nhếch, giọng sâu xa: “Ừm, nói nghe xem, là tự truyện gì?” Lê Tiếu nhìn động tác châm thuốc của anh, nhàn nhạt nói: “Là quyển “Tự truyện Thần cổ phiếu.” Thụ Hoàn trừng mắt, trời, đúng là quyển đó luôn.

Thế vừa rồi anh ta nói gì nào? Có phải đã tuyên bố đi dạy dỗ đồ ngốc đó không? F*ck, anh ta tiêu rồi.

Còn Âu Bạch thì nâng tay để trán, thấy thật tức cười.

Có thể do về mặt của họ quá khác thường nên Lê Tiếu vô thức cau mày, lạnh mặt hỏi ngược: “Có vấn đề gì sao?” Một quyển “Tự truyện Thần cổ phiếu” thôi, vẻ mặt của họ là ý gì chứ? Thu Hoàn dân tỉnh táo, tự biết mình không phải “đồ ngốc” trong lời Lê Tiếu, tâm trạng căng thẳng chợt thả lỏng.

Anh ta nâng ly rượu nhấp môi, sau đó muốn cười mà cố nén, chồm người trước bàn, hỏi: “Em gái à, nói thế thì tối nay em cũng ở hiện trường đấu giá Venus sao?” Âu Bạch cũng bình tĩnh lại, nhìn Lê Tiếu: “Cô ngồi đâu? Sao tôi không thấy?” Thật ra tối nay anh ta vốn nên theo Thương Úc đến phòng VIP xem truyền hình trực tiếp.

Nhưng vì anh ta vừa nhận giải ảnh đế, muốn truyền thông tăng thêm tư liệu sống, nên người đại diện bảo anh ta phải xuất hiện trong sảnh chính Venus.

Bởi vậy, anh ta chỉ có thể ngồi ở hiện trường xem đấu giá cả buổi tối, nhưng đúng là không thấy Lê Tiếu đầu.

Đối mặt với câu hỏi của hai người họ, Lê Tiếu im lặng mấy giây, liếc nhìn nét mặt sâu xa của Thương Úc, cũng không muốn giấu giếm, trả lời thẳng thắn: “Tôi không ở hiện trường.” “Thể em...” Ánh mắt Thu Hoàn lóe lên, bốn mắt nhìn nhau với Âu Bạch, hơi khó tin: “Đừng nói là em ở phòng nghỉ hội viên đấy?” Chỉ có hội viên cao cấp nhất mới có thể vào phòng nghỉ riêng của Venus.

Thật hay giả thế? Lê Tiếu thấy Thu Hoàn ngạc nhiên thì kiêu ngạo nhướng mày: “Ừm, không được à?” Thu Hoàn nghẹt thở, chợt không biết đáp lại thế nào.

Cô nàng mới mấy tuổi, có bao nhiêu vốn mà có thể bước vào hàng ngũ cao cấp của Venus? Thu Hoàn chau mày, bỗng nghĩ đến lúc anh ta mượn máy ảnh Leica.

Khi đó anh ta nghi ngờ Lê Tiếu là hội viên trên ba năm của Venus, nhưng không ngờ cô thuộc hàng ngũ cao cấp.

Cô nàng nhà Thiếu Diễn ghê gớm thật!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.