Thậm chí cô cảm thấy, nếu như cô và Liên Trinh có gì với nhau thật, có thể Thương Úc sẽ giết luôn Liên Trinh.
Lê Tiếu mím môi, nhìn đôi mắt phủ đầy sát phạt mà vòng tay ôm lấy eo anh.
Cảm nhận cơ thể căng thẳng của anh, cô siết chặt vòng tay để dựa sát vào anh: “Diễn gia...
anh thật...
không có lòng tin với bản thân sao?” Thương Úc im lặng nhìn cô chằm chằm, gan bàn tay kẹp cằm Lê Tiếu nâng lên, gương mặt anh tuấn cúi xuống, gằn từng chữ: “Trả lời câu hỏi của anh.” Lê Tiếu thản nhiên nhìn thẳng vào mắt Thương Úc, nhỏ giọng nói: “Anh ấy là Liên Trinh, nhân viên nghiên cứu phòng thí nghiệm.
Tối nay bọn em chỉ cùng nhau về ký túc xá.
Trên đường anh ấy bảo muốn giúp em mua cơm mang về.
Em không muốn tự dưng lại nợ anh ấy nên mới đi cùng vào cửa hàng tiện lợi.” Vừa giải thích, Lê Tiếu vừa cẩn thận nhớ lại tất cả hình ảnh vừa rồi.
Cô và Liên Trinh vừa đi vừa trò chuyện, sau đó cô đứng ở cửa hàng tiện lợi nhìn bóng lưng của Liên Trinh, thoáng chần chừ rồi đi vào cùng.
Nếu là trong mắt người khác, mọi chuyện có vẻ rất bình thường, nhưng Thương Úc thì không như vậy.
Nội tâm anh cất giấu sự hoang tưởng, lại nhạy cảm cực kỳ.
Khi đang đợi cô trước cửa ký túc xá lại tận mắt chứng kiến hình ảnh này, có thể tưởng tượng được tâm trạng anh thế nào.
Nghe Lê Tiếu giải thích xong, nét mặt hung tợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467324/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.