Hôm nay Lê Tiếu không muốn đánh nhau vì lát nữa còn phải đi gặp Thương Úc.
Nhưng Đồ An Lương dường như không biết sống chết, Lạc Vũ đã nói rất rõ ràng mà anh ta vẫn quyết không từ bỏ.
Còn về đại hội gì đó, Lê Tiếu lười suy nghĩ, đoán chừng... có liên quan đến Thương Úc.
Lúc này Lạc Vũ tập trung lại, khinh miệt chế giễu: "Để tôi, chút chuyện nhỏ này không cần đến cô ra tay."
Lê Tiếu thản nhiên chấp nhận sắp xếp này, xoay người quay về ghế phó lái, còn không quên nhỏ giọng hối thúc: "Phải nhanh lên, anh ấy đang chờ."
Lạc Vũ cười đáp: "Cho tôi năm phút."
Thấy thế, Đồ An Lương cảm thấy khá quỷ dị.
Hôm nay anh ta dẫn không ít người đến, vì muốn ra oai phủ đầu hai người.
Giải quyết trong năm phút, dóc thế!
Thân là đầu sỏ Thành Nam, Đồ An Lương sớm đã quen được tung hô.
Hôm nay tự dưng bị hai con đàn bà coi thường, đáy mắt anh ta lập tức trở nên ác liệt.
Anh ta lui về sau, vung tay lên với người bên cạnh: "Hai đứa mày, xông lên cho tao!"
Nếu rượu mời không uống thì uống rượu phạt!
Anh ta muốn xem thử, cô nàng mà lão già kia cẩn thận bảo vệ sẽ là người như thế nào!
Trên xe, Lê Tiếu dựa vào cửa kiếng đỡ trán, hời hợt nhìn Lạc Vũ đánh nhau.
Cô thầm xem xét thời gian, có hơi mất kiên nhẫn.
Đúng lúc này, điện thoại của Lạc Vũ để trên bảng điều khiển xe đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3250478/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.