Mưa rơi như thác đổ.
Nơi khe núi tĩnh lặng, ai nấy đều bất động.
Lê Tiếu đứng yên, quét mắt nhìn Desert Eagle trong tay anh, chỉ lắc đầu: "Sợ gì cơ?"
Mưa xối xả át đi tiếng nói của cô, khẽ đến mức không thể nghe thấy.
Cô quẹt nước mưa đọng nơi khóe mắt, tiếp tục đi thẳng đến chỗ Thương Úc.
Giây kế đến, tiếng súng vang lên chấn động cả khe núi.
"Á!"
Họng súng của Thương Úc chệch khỏi quỹ tích ban đầu, từ trán rơi xuống bả vai, xuyên thủng qua xương bả vai đối phương, không chút thương xót.
Tên đàn ông khổ sở kêu la, gục xuống ôm lấy vết thương, run rẩy kịch liệt.
Mà khi Lê Tiếu đến gần, cô mới nhận ra tên đàn ông còn lại luôn đứng run rẩy là ai.
Chính là kẻ ngày ấy gào thét yêu cầu Thương Thiếu Diễn trả lại anh của gã ở Nam Dương Entertainment City.
Hóa ra hai anh em này vẫn luôn ở trong tay Thương Úc.
Thế thì nơi này ắt hẳn là... Ám Đường mà Lưu Vân đã dè dặt nhắc đến.
Lê Tiếu đội mưa lớn, chậm rãi đi đến chỗ Thương Úc.
Tiếng súng không thể ngăn lại bước chân cô. Mấy giây sau, cô đứng lại, cúi nhìn cánh tay đang nâng lên của anh, đưa tay nắm lấy đầu ngón tay anh, nhanh chóng đoạt khẩu súng về tay mình.
Tóc con trước trán Thương Úc ướt nhẹp rũ xuống, che khuất đi đôi mắt anh.
Sau đó mọi người ở hiện trường tận mắt chứng kiến Lê Tiếu áng chừng súng trong tay, nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3250466/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.