Lê Tam nhíu mày rậm, híp mắt nhả khói: "Không nói đúng không? Em nghĩ anh không tra được à?"
Lê Tiếu liếc nhìn màn hình, đả kích anh không hề nể nang: "Anh không tra được thật."
Lê Tam: "..."
Anh cười lạnh, nghiến răng nói: "Anh ta tốt vậy sao? Có thể khiến em hạ thân phận mà theo đuổi? Em đúng là thất bại!"
Đúng vậy, tối nay khi tâm trạng đang rối ren, Lê Tiếu đã kể lại chuyện cô theo đuổi một người đàn ông với Lê Tam.
Dù cô không điểm mặt gọi tên, nhưng nhiều chi tiết đã sớm để lộ.
Nếu đúng là người mà anh nghĩ đến, Lê Tam cảm thấy chuyện này rất nghiêm
trọng.
Nghe anh chế giễu, Lê Tiếu càng cảm thấy phiền lòng.
Cô cúi người cầm bia trên bàn trà, ngửa đầu uống nửa lon: "Không nói thì em cúp đây."
Lê Tam văng tục một tiếng, dụi điếu thuốc vào gạt tàn, nói thẳng không kiêng dè: "Anh kiến nghị em đến phòng thí nghiệm, quay về cuộc sống bình thường của mình."
Câu trả lời này thật ra trùng với ý tưởng của Lê Tiếu.
Vì cô đã có quyết định nên mới cảm thấy rối rắm hơn nữa, tâm trạng như nghẹn ở cổ, khó lòng nói rõ.
Cô cất cao giọng, ánh mắt hơi mờ mịt: "Vậy anh ấy thì sao? Nếu em đi làm nghiên cứu, về sau thời gian gặp nhau ..."
Cô còn chưa nói hết, Lê Thừa đã cắt ngang: "Nếu vì không thể gặp nhau mà phai nhạt, chỉ có thể nói rằng tình cảm của hai đứa thật sự không đủ sâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3250463/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.