Hóa ra là trả máy ảnh!
Lê Tiếu liếc nhìn bàn trà ở khu nghỉ ngơi, quả nhiên trên đó có đặt hộp máy ảnh Leica 0-series.
Nhưng cô vẫn không nói gì, nhìn lại màn hình máy tính, bắt đầu ngẩn người.
Nên lựa chọn phòng thí nghiệm hay Thương Úc đây?
Chà, có tốt có xấu, không dễ lựa chọn.
Lúc này, Thu Hoàn lại gõ tường, nghiêm túc quan sát Lê Tiếu mấy bận, sau đó buông chân xuống, nhích lại gần Thương Úc, hỏi: "Cô ấy sao thế? Tâm sự nặng nề vậy, đến tháng à?"
Thương Úc vuốt ve tách sứ trong tay, chăm chú nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Lê Tiếu, chau mày rậm, rồi liếc nhìn Thu Hoàn: "Cậu đi được rồi."
Thu Hoàn: "???"
Anh ta lại nhìn Lê Tiếu tiếp, sóng mắt chợt lóe, xấu tính hỏi: "Cũng không đúng lắm! Lẽ nào... hai người cãi nhau?"
Ồn chết đi được!
Lê Tiếu vốn đang rối rắm, trong phòng làm việc lại không ngừng truyền đến tiếng lèm bèm của Thu Hoàn.
Cô mất kiên nhẫn, gập máy tính xách tay rồi đứng dậy ra ngoài.
Thu Hoàn sợ hết hồn. Nhìn bóng lưng bước nhanh ra ngoài của Lê Tiếu, cửa phòng bị sập mạnh, anh ta rướn cổ quan sát thông qua tường kính, lẩm bẩm như thật: "Đúng là đến tháng mà, ghé phòng vệ sinh rồi."
...Mười phút sau, Lê Tiếu quay lại.
Trong phòng làm việc yên tĩnh đã không còn bóng dáng Thu Hoàn.
Thương Úc vẫn ngồi trên sofa, cầm hồ sơ trong tay, thỉnh thoảng lật trang xem xét.
Nghe tiếng cửa mở, anh nhướng mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3250460/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.