Lê Tam như ngừng thở, mỉm cười: "Nói thế này vậy, anh không có thù với anh ta, nhưng không đồng nghĩa với việc người khác không muốn anh ta chết!" 
Lời này hàm ý sâu sắc. 
Lê Tiếu đứng thẳng người, gương mặt xinh đẹp hiện vẻ nghiêm túc hiếm thấy: "Anh ta có rất nhiều kẻ thù sao?" 
"Nhiều đến mức chỉ cần anh ta buông lỏng cảnh giác là bất kỳ lúc nào cũng có thể bị người ta bắn thành cái tổ ong." Lê Tam nói bằng giong nửa đùa giỡn, nhưng ánh mắt lại không hề mang ý cười: “Có thể xưng bá Nam Dương lâu như vậy, em cho rằng anh ta chỉ nhờ vào chuyện kinh doanh thôi sao?" 
“Tiểu Tiếu, đừng có xem thường Thương Thiếu Diễn. Điều em thấy chỉ là một phần núi bằng của anh ta. Từ trước đến giờ anh ta vốn không phải kẻ tốt lành gì." 
Những lời như "không phải kẻ tốt lành" lại được lặp lại từ miệng Lê Tam vùng biên giới khiến Lê Tiếu im lặng. 
Giới hạn giữa người tốt và người xấu là gì? 
Chi là nghe sao biết vậy ư? 
Một lúc sau, Lê Tam vuốt tóc cô, trịnh trọng căn dặn: “Nói tóm lại, nhớ rõ lời anh Ba, tránh xa Thương Thiếu Diễn ra, việc này không có gì xấu với em cả." 
"Được rồi..." Ngoài miệng thì Lê Tiểu sảng khoái đồng ý, nhưng trong lòng lại có tính toán riêng. 
Cô chưa từng nói rằng mình thích người tốt! 
Huống chi nhớ lại những ngày ở biên giới, cô cũng chẳng cảm thấy bản thân mình tốt đẹp bao nhiêu. 
... 
Vào trong nhà, Lê Tiểu lên thẳng phòng ngủ ở tầng ba. 
Vừa đặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/1000382/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.