Không biết bắt đầu từ bao giờ, lão đại của bọn đã dùng lại WeChat.
Hình như sau khi quen biết cô Lê thì phải?
Lúc này, Thương Úc lười nhác cầm lấy điện thoại. Không hề bất ngờ, là tin nhắn của Lê Tiểu.
Chỉ có mấy chữ: Diễn gia, tối nay dùng bữa ở đâu?
Hình như hôm nay cô bé này rất quan tâm đến chuyện dùng bữa của anh.
Thương Úc xoa trán, ngón cái gõ nhẹ lên màn hình hai chữ: Khách sạn.
Khung nhắn đến đây tạm ngừng.
Thương Úc thoát WeChat, vừa muốn khóa màn hình thì bất ngờ thấy icon [phát hiện] dưới WeChat, có một dấu đỏ bất ngờ.
Ma xui quỷ khiến, anh vừa gõ vào thì thấy tin mới nhất trong vòng bạn bè là của Lê Tiếu vừa đăng.
Cô không viết gì cả, chỉ có một tấm hình biển hoa tulip.
Nhưng điều khiến Thương Úc dừng mắt lại là vị trí địa lý dưới hình: triển lãm nghề vườn thế giới, Nhạn Thành.
Anh híp mắt. Nếu lúc này Lưu Vân quay đầu lại thì có thể nhìn thấy khóe môi Thương Úc dường như nhếch lên ý cười nhàn nhạt.
Lúc này, anh thoát WeChat, bấm số của BabyGirl trong lịch sử cuộc gọi.
"Ở Nhạn Thành à?"
Lê Tiếu nghe được chất giọng quyến rũ của Thương Úc mà không khỏi nhếch môi, ung dung nói: “Phải, nghe nói triển lãm nghề vườn thế giới bắt đầu rồi, vừa hay đến giải sầu một chút." Cô thấy phải cho lý do này tròn điểm!
Thương Úc cầm điện thoại, nhìn cảnh phố xá xẹt qua ngoài cửa, nhớ lại WeChat mà Lê Tiểu gửi cho mình, ánh mắt sáng tỏ: “Vẫn chưa dùng bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/1000376/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.