" Nếu đã có tờ giấy hôn ước này, những chuyện còn lại cứ giao cho bác đi. " Ba Vương tay cầm giấy hôn ước, tay kia vỗ vai anh lên tiếng: " Còn về phía con bé, con tự mình tìm cách để bác gái đồng ý đi. Mà nếu con muốn bác gái đồng ý e rằng sẽ rất mất nhiều thời gian đấy. "
Dứt lời ba Vương cũng đứng dậy, vừa định ra ngoài lại lên tiếng: " Bốn thằng nhóc các con tiếp đãi cậu Triệu đi, ba phải đến Vương thị một lúc. Đúng rồi nhớ để ý đến mẹ các con đó, biết không hả? "
" Ba nghỉ sao? " Anh Cả Vương Tử Tâm thở dài nhìn lên lầu, ý bảo em gái ở nhà mẹ Tô sẽ không thèm ra ngoài đâu.
Nghe vậy, ông cũng chỉ cười bất lực, ông quên yêu cầu có con gái vợ ông có khi thẳng tai ném ông ngủ ở phòng khách cũng không chừng ấy.
Đúng là chiều vợ nên ông đành thôi.
Mắt thấy ba Vương ra ngoài, bốn anh em Vương Tử Tâm nhìn tảng đá lên tiếng: " Chúng ta qua khu nhà phụ uống rượu đi. "
Lời này của Vương Thừa Quân, anh nhìn tảng đá vẫn không hề lên tiếng, khoác vai anh.
" Cũng được đấy, uống trà không ngon tí nào. " Vương Tử Tâm cũng góp vui, anh lại nhìn tảng đá, cười bảo: " Cậu đấy,đừng quá lo lắng, có mẹ Tô ở đây,anh đây đảm bảo với cậu con nhóc ấy sẽ không thể đối bụng đâu, có khi vì quá lo lắng mẹ Tô chăm sóc kỹ lưỡng quá mà con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3489567/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.