Đây có lẽ là lần đầu tiên cô lại nói nhiều đến như vậy, nhưng không có nghĩa là cô dễ mềm lòng.
Triệu Hàn Lâm không biết nên giải thích với cô thế nào, đúng thật là anh đưa đàn bà về nhà lại còn vận động mạnh, nhưng anh không ngờ cô lại biết rõ như thế.
" Được, anh đồng ý ly hôn với em. Tài sản sẽ chia đôi xem như là anh bù đắp cho em được chứ? "
" Không cần đâu. " Vương Tuyết Băng lắc đầu, cô không muốn dính dáng vào hắn ta cũng như là tài sản của hắn.
...----------------...
Đúng vậy, tài sản của anh ta cô thật sự không cần thiết phải nhận.
Nếu đổi lại là người phụ nữ khác, họ sẽ không ngần ngại nhận lấy số tiền mà hắn ta bồi thường sau khi ly hôn.
Nhưng đối với Vương Tuyết Băng mà nói, số tiền đó tuy không là bao với lại gia tộc họ Vương cũng không thiếu số tiền cỏn con đó.
Việc ly hôn mà nói cô và hắn quyết định đúng đắn, cho dù là ai có lỗi thì bây giờ cũng không còn quan trọng nữa. Hy vọng trong tương lai hắn ta sẽ gặp được người phụ nữ để hắn ta thật lòng thay đổi, riêng mỗi cô và hắn chỉ có tình cảm bạn bè mà thôi.
Triệu Hàn Lâm nhìn cô thêm một lúc, khẽ cười nói: " Dù chúng ta không có duyên chồng vợ, nhưng anh thật lòng chúc phúc cho em khi gặp người con trai yêu em hết lòng. Có biết không? "
Cô chỉ gật đầu bảo biết rồi, thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714586/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.