Vì có xích mích với gia đình, Triệu Hàn Dương rời khỏi gia tộc năm mười tám tuổi, bước chân vào xã hội với hai bàn tay trắng với những anh em vào sinh ra tử.
Một trong số anh em của Triệu Hàn Dương lại chính là anh cả cô Vương Tử Tâm chuyên đi dạo chơi bên bờ vực ngươi chết ta sống.
Khi đến gần xe, cửa xe tự động mở ra, người đàn ông với đôi mắt sâu lạnh lẽo, trên người toàn là khí lạnh quanh thân.
Vừa nhìn thấy cô lên xe, khí lạnh quanh thân anh cũng tiêu tán, giọng nói trầm ấm cất lên: " Băng Nhi, em và hắn đã thật sự ly hôn? "
...----------------...
Vương Tuyết Băng dựa lưng vào ghế sau, một tay chống trán nghiên người nhìn anh, hơi nhướng mày đẹp, giọng nói nhàn nhạt: " Hửm??? Dương Gia, có thể nói cho em biết, sao ngài lại để tâm đến việc em có ly hôn hay không? "
Triệu Hàn Dương không lên tiếng trả lời, anh liếc mắt nhìn người đàn ông phía sau lưng cô đang chạy hồng hộc đi đến, anh lạnh lẽo nhìn Hắc Ưng phía trước ghế lái nói: " Cậu xuống bảo nó ngồi ở xe phía sau đi. "
Hắc Ưng gật đầu, nhanh chóng mở cửa xe đi xuống, vừa đi cậu vừa ngẩm nghỉ lại cuộc đời của mình, nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm: " Cậu Triệu, cậu nên ngồi xe phía sau đi. Lão đại không thích bị người khác làm phiền hoặc ngồi cùng. "
Triệu Hàn Lâm nghe thấy vậy liền nhíu mày, không phải vừa rồi hắn ta vừa nhìn thấy Vương Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714579/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.