Vương Tuyết Băng nhíu mày, gạt cánh tay ra khỏi bàn tay của hắn: " Không cần, em không có ở đó, với lại em cũng phải ra nước ngoài để chụp ảnh bìa cho ba nhãn hiệu lớn. Chưa biết khi nào sẽ kết thúc. "
Nói rồi cô cũng đã nhận chìa khóa từ tay của Lục Ưng, nhanh chân chui vào bên trong xe rồi lái đi.
Trước khi rời khỏi, cô lái xe đến cạnh xe anh, hạ cửa xe xuống, lên tiếng: " Dương Gia, cảm ơn vì bữa ăn của anh. Sau này có duyên sẽ gặp lại. "
...----------------...
Đúng vậy, nếu cô đã quyết định ly hôn, chắc chắn một ngày nào đó trong tương lai cô không chắc rằng mình có gặp được anh hay không.
Dù vậy ngày đó cũng rất nhanh sẽ đến, cô và anh quả thật rất có duyên, chỉ là khi ấy cô không nhận ra mình đã yêu anh mà thôi.
Còn Triệu Hàn Dương anh quả thật đã để ý cô từ lúc nhỏ đến khi cô trưởng thành, nhưng đoạn tình cảm ấy anh đã che giấu quá kỹ nên mới tạo ra kết cục cô lấy phải em trai anh và cũng do tờ giấy hôn ước ấy nên đã để cho anh và cô lỡ mất nhau rất nhiều năm.
Triệu Hàn Dương hạ cửa kính xe xuống, nhìn cô khẽ cười: " Khi ra nước ngoài nhớ chú ý an toàn. "
Sẽ không lâu đâu, anh sẽ đón em về bên cạnh anh thôi bé con.
Đáp lại anh bằng cái gật đầu, cô cũng nhanh chóng lái xe rời khỏi đó.
Mắt thấy cô đã lái xe đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714567/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.