Chín giờ sáng hôm sau, mọi người trong Vương gia đều có mặt ngồi ở trong phòng ăn, riêng chỉ có một người họ vẫn không thấy xuất hiện.
Bà Vương nhìn một lượt, rồi nhìn lại quản gia đang đứng gần đó lên tiếng hỏi: " Cô chủ đâu, sao mấy người không gọi con bé xuống dùng bữa vậy? "
Quản gia lễ phép cuối người trả lời ngay: " Phu nhân, từ sáng tôi có đến phòng gọi cô chủ rất nhiều lần nhưng không lên tiếng. "
Vương Thừa Quân đang cắt nhỏ thành phần ăn ra, ngước mắt nhìn Tô Tiểu Hạ trả lời: " Mẹ à, con bé có việc đã rời đi vào sáng sớm rồi. Còn bảo con nhắn lại với mẹ rằng khi nào con bé xong việc sẽ quay về. Mẹ không cần phải lo lắng. "
Tô Tiểu Hạ nghe lão tứ con trai mình bà chỉ gật gù, dù không vui nhưng bà vẫn lên tiếng bằng giọng điệu trẻ con: " Mẹ vẫn chưa ôm con bé đã mà sao lại có việc đột xuất thế? Không vui chút nào? Không vui nha..."
Ba cô Vương Sâm nhìn biểu cảm giận dỗi cửa vợ liền cười đáp: " Vợ à, con gái đã ở cạnh em mấy ngày rồi mà em vẫn ôm không đã sao? "
" Không đã, có ôm thế nào cũng không đã thèm. " Tô Tiểu Hạ hừ hừ lạnh nói một cách không vui, thật sự bà ôm con gái thế nào cũng không đã thèm gì hết.
Ai biểu con gái bà đáng yêu, thịt mềm mại, ôm như cục bông mềm vậy.
Sau ba lần sinh con thì chỉ có lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714528/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.