Đám người Hắc Ưng nhìn thấy mọi chuyện giải quyết khá im xui thì họ cũng thở phào. Nếu còn để kéo dài thêm e rằng lão đại nhà họ tự động thủ mất.
Nhưng e rằng những suy nghĩ của đám người Hắc Ưng phải thất vọng rồi.
Triệu Hàn Dương lạnh mặt nhìn đám người của Dương Tử, lại nhớ đến những vết thương trên người cô càng làm cho sát khí quanh người anh trở nên nồng đậm hơn.
Vương Tuyết Băng được anh ôm cũng cảm nhận được sự thay đổi nhỏ của anh, nhíu mày rít nhẹ vì bị anh vô thức siết chặt vòng tay: " Dương Gia, anh bình tĩnh đi. "
Triệu Hàn Dương biết cảm xúc của mình không ổn định nên đã làm cho cô đau, anh mới cố gắng thả lỏng một chút, nhưng vẫn không thể nào bình tĩnh lại được.
Dù không lên tiếng, nhưng cô có cảm giác anh hơi khác thường, đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm kia của anh đã trở nên đỏ ửng.
Vương Tuyết Băng càng nhìn càng chắc chắn anh đang chìm trong thế giới riêng của bản thân tạo ra, đặc biệt là sau khi thấy cô ở trên khán đài rồi đến việc kiểm tra vết thương cho cô.
Cô khẽ động đậy cánh tay mảnh khảnh của bản thân đưa lên sờ soạng khắp người anh liền cảm nhận các cơ bắp của anh đang căng cứng.
Lại thêm việc người trước mặt cô đang khiêu khích Tiểu Bạch.
E rằng hôm nay muốn rời khỏi đây thì sẽ có người bị thương hoặc đổ máu rồi.
Tiểu Hắc ở sau lưng Vương Thừa Quân cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714483/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.