Triệu Hàn Dương ôm chặt Vương Tuyết Băng gần như không đứng vững, một tay bịt lại vết thương mới bị trúng đạn, còn tay kia lau thế nào cũng không sạch được dòng máu đang trào ra từ miệng cô. Mắt anh đỏ bừng, ghì chặt lấy cô: “ Đừng sợ… không sao đâu… Chúng ta đến bác sĩ ngay đây, lấy được đạn ra là sẽ ổn… Đừng sợ… Ngoan… Bé Ngoan, không sao đâu, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì đâu…”
Tuy anh nói như vậy, nhưng đây cũng là lần đầu tiên cả Phạm Hy Anh ( Famu hai An ),Vương Thừa Quân và cả đám người Hắc Ưng nhìn thấy Triệu Hàn Dương mất bình tĩnh như vậy.
Khi người Vương Tuyết Băng bất chợt đổ sụp xuống, Triệu Hàn Dương cũng lập tức quỳ xuống theo. Anh vẫn ghì chặt cô vào lòng: “Em điên sao… Ai cho phép em đỡ đạn thay anh hả? Ai nói anh sẽ không tránh được? Ai cho phép em ngu ngốc lao vào như vậy hả?”
Vương Tuyết Băng đang mê man vì đau nhưng dường như vẫn nhìn thấy đôi mắt ửng đỏ của Triệu Hàn Dương.
Cô nhếch môi muốn cười, nhưng máu trong miệng lập tức trào ra nhiều hơn.
Triệu Hàn Dương vội vàng lau tiếp cho cô, nhưng ống tay áo anh đã bị nhuộm đỏ mà máu trong miệng cô, cũng như vết máu sau lưng cô cứ trào ra như không bao giờ ngừng.
Đám người Hắc Ưng cũng đã nhanh chóng chạy đến chỗ của Triệu Hàn Dương, đưa mắt nhìn Vương Tuyết Băng đang nằm trong lòng ngực của Triệu Hàn Dương mà đồng loạt gọi tên cô: " Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714480/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.