Ngày qua ngày lại trôi qua trong tĩnh lặng, không khí hai gia đình cũng rất âm u và thiếu đi sức sống.
Lúc này, điện thoại của Triệu Hàn Dương lại reo lên, anh nhìn tên người gọi liền nhíu mày.
Xem ra lời của Vương Tử Tâm nói chính xác rồi, anh cũng không ngần ngại bắt máy, lạnh giọng hỏi: " Có chuyện gì? "
Ba Triệu nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của anh có chút không vui, nhưng ông vẫn không thể không nhỏ giọng hỏi thăm: " Hàn Dương, ba mẹ có nghe thấy tin tức rằng cháu nội của ông cụ Vương bị thương nặng, nên ba muốn đến thăm. "
Nghe lời nói của ba Triệu, Triệu Hàn Dương nhíu mày, nhếch môi cười nhạt: " Oh, vậy sao ông không hỏi nhà họ Vương ấy? "
Ba Triệu nghe cách anh nói liền tức giận, nếu điện cho ba mẹ Vương được thì ông cũng không cần hỏi thằng con bất hiếu này rồi.
Ông cũng không cần để ý đến anh mà điện thoại rồi, nhưng vì mối quan hệ lâu dài kia, cho dù cả hai đã ly hôn nhưng ông vẫn cố gắng để duy trì mối quan hệ lâu dài nhất có thể.
Vì vậy ông cũng phải nuốt cục tức xuống mà nhẹ giọng hỏi anh: " Ba biết con còn giận gia đình, nhưng dù sao thì con bé ấy cũng là em dâu của con. "
" Em dâu của tôi? " Triệu Hàn Dương nhíu mày, lạnh lẽo lập lại lời của ông, nhàn nhạt nói thêm: " Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô ấy trên pháp lý là vợ của tôi mà nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714452/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.