Vương Tuyết Băng giơ tay lên kéo tay anh xuống, lắc đầu: “ Em đã đỡ đau hơn mấy ngày trước rồi, nhưng ngày nào cũng ngây người ở đây, thật nhàm chán. Phim trong iPad mà Vàng Ưng đưa cho em xem cũng không hay.”
“ Tĩnh dưỡng thêm mấy hôm nữa đi, chờ khi nào anh ba em nói tình trạng của em ổn định, anh sẽ dẫn em ra ngoài giải sầu.
Nhưng em nhất định phải kiềm chế bản thân, đừng có gặp người lạ là sợ. . Đam Mỹ Sắc
Em chỉ cần ở bên cạnh anh, tin tưởng anh, anh sẽ bảo vệ em, em không cần phải sợ bất cứ ai, biết chưa? ”
Vương Tuyết Băng hơi do dự và thấp thỏm, nhưng lại ngóng trông gật đầu: “ Vâng.”
Triệu Hàn Dương cười nhẹ, vuốt tóc cô.
Lúc Triệu Hàn Dương rời khỏi phòng ngủ thì Vương Tuyết Băng lại ôm lấy iPad Vàng Ưng đưa cho xem mấy bộ phim và video trong iPad, lướt tới lướt lui, cái gì cũng tò mò.
Anh nghỉ phép ở nhà với Vương Tuyết Băng, dù mặc quần áo ở nhà nhưng vẫn không mất đi khí chất đẹp trai lạnh lùng.
Vương Tuyết Băng tiện tay nhấp vào một chỗ trên iPad, đó là thanh lịch sử xem video.
Sau khi mở ra, cô nhận thấy bên trong có rất nhiều thứ trước đây đã từng xem.
Cô tùy ý kéo xuống dưới liên tục trong ấn tượng không sâu của mình.
Đến khi kéo tới một lịch sử rất lâu trước đây, trông thấy một video có tên Vương Tuyết Băng, cô bèn tò mò nhấp vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714436/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.