Mộc Lục Trà run rẩy, một khi chuyện này liên lụy đến chồng cô ta thì sẽ không còn đơn giản nữa, dù sao Triệu Hàn Dương cũng là chủ nhân của đảo này, mà chồng cô ta được Tập đoàn Dương Hoàng trao quyền tổng phụ trách trên đảo.
Nếu như chọc phải boss lớn, không chừng chồng cô ta cũng…
Vậy đến lúc đó tổn thất không chỉ là bánh kem bình thường thế này.
Cô ta vội vã xoay người cầm hai cái bánh kem nhỏ trong tủ kính lên ném mạnh xuống đất.
Người vây xem bên ngoài cửa tiệm càng ngày càng nhiều, liên tục chỉ trỏ Yiyi đang ném bánh.
Cô ta theo chồng mình tác oai tác quái trên đảo mấy năm trời, rất nhiều thương gia đã không vừa mắt.
Lúc này nhìn thấy cô ta đập bánh kem trong tiệm thì không khỏi bàn tán sôi nổi, cho rằng đầu óc cô ta không bình thường, số người hóng hớt ngày càng nhiều.
“ Tiếp tục. ” Giọng nói Triệu Hàn Dương vẫn lạnh lùng.
Song, lúc nói chuyện, anh vẫn thoáng nhìn sang Vương Tuyết Băng luôn cúi đầu không lên tiếng.
Mắt Mộc Lục Trà đỏ ửng, nhưng không dám dừng lại, cứ đập hết cái này đến cái kia xuống đất.
Lúc này nhân viên cửa tiệm cũng dựa theo sắc mặt của Triệu Hàn Dương mà không dám chậm trễ, chủ động chuyển từng cái cái bánh ở xa đến cho cô ta đập.
Bơ và bánh kem dưới chân Mộc Lục Trà đã sắp chất thành núi, trông cô ta rất chật vật, rất nhiều bơ dính nhớp nháp trên người.
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/2714400/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.