Thương Úc nhìn Thương Tung Hải như thật, co đùi phải gác lên chân trái: "Nhắc đến danh phận thì, hôn ước ban đầu giữa cô ấy với Thương Lục là sao?"
Thương Tung Hải chắp tay sau lưng xoay Phật châu trên cổ tay, nhìn Thương Úc: "Con hỏi chuyện này làm gì?"
"Ba đừng nói với con rằng, giấy hôn ước là ký với Lê Quảng Minh đấy." Thương Úc cười nhạt, nói thẳng ra không kiêng dè.
Tình huống từ hôn lúc đầu, dù là ai cũng có thể thấy được thái độ của Lê Quảng Minh với Thương Tung Hải quá thận trọng nhún nhường.
Đó không phải phong độ của một thông gia.
Thương Tung Hải im lặng một lúc lâu, nghiêng người nhìn dòng suối dưới cầu vòm: "Đương nhiên giấy hôn ước là ký cùng ba con bé rồi."
Thương Úc cụp mắt, nhếch môi, lấy bao thuốc lá trong túi, đùa nghịch trong tay: "Mặc kệ ba ký với ai, cái tên trong hôn ước cần đổi thành con."
"Con nghĩ ổn thỏa rồi?" Thương Tung Hải kinh ngạc nhìn anh, ánh mắt tối tăm.
Thương Úc rút một điểu trong bao thuốc lá, giọng trầm nhưng chắc chắn: "Không cần phải nghĩ, cô ấy chỉ có thể là của con."
Giọng nói chắc chắn như vậy khiến Thương Tung Hải thoáng ngây người, sau đó gật đầu vui mừng cười.
"Được, con có sự quyết đoán này là được." Ông vừa nói vừa bước lên cầu vòm: "Con đến phòng sách với ba, thuận tiện sắp xếp chuyện đến nhà họ Lê cầu hôn lần nữa."...
Đến bữa trưa, Lê Tiếu và Thương Úc khoan thai đến muộn.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/3350933/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.