Lê Thiếu Quyền cũng chậm rãi xuống xe.
Vừa đóng cửa anh ta đã nghe Lê Tiếu nói với Lê Quảng Mậu: "Bác Hai đừng khách sáo, cháu dẫn người về rồi, cháu còn có việc nên phải đi trước."
Bà Lê vội tiến đến giữ người: "Tiếu Tiếu không vào chơi một lát sao? Bác có nấu cháo tổ yến cho cháu đấy."
Lê Tiếu mỉm cười từ chối: "Cháu có việc thật nên để lần sau rảnh rỗi lại ghé thăm ạ."
Thế nên Lê Quảng Mậu cũng không giữ người thêm, vui vẻ xoa đầu Lê Tiếu: "Được rồi, có việc thì cứ đi làm. Cho bác gửi lời thăm ba cháu."
Lê Thiếu Quyền bối rối!
Đã hứa về chung với anh ta, có phải đưa anh ta về đâu!
Chẳng phải làm người tốt phải làm đến cùng, tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên sao?
Cứ thế để mặc anh ta ở cửa nhà thì ba sẽ đánh chết anh ta đấy!
Lê Tiếu tạm biệt vợ chồng Lê Quảng Mậu rồi xoay người định lên xe.
Lê Thiếu Quyền sải bước đến, kéo khuỷu tay Lê Tiếu, lo lắng nói: "Trời đất, Tiếu Tiếu đừng đi mà, ba anh đánh chết anh thì sao?"
Hầu hết những đứa trẻ khi phạm lỗi, đứng trước mặt người lớn đều hy vọng bên cạnh có người nói giúp.
Lê Thiếu Quyền đang trong trạng thái này.
Nhưng Lê Tiếu chưa trả lời thì Lê Quảng Mậu đã đá Lê Thiếu Quyền một cú, nghiêm nghị quát: "Thằng oắt này, mày còn biết đường mò về?"
Lê Thiếu Quyền bị đạp lảo đảo, liên tục tránh sau lưng Lê Tiếu: "Ba à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829620/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.