Hôm sau, thứ Bảy, chưa đến tám giờ.
Lê Tiếu biếng nhác ra khỏi phòng khách. Ngon giấc cả đêm nên sự mệt mỏi ở đuôi mắt cũng biến mất hoàn toàn.
Lê Tiếu quen đường xuống tầng, định đến phòng khách tìm Thương Úc.
Vừa đến phòng khách tầng một, cô đã nghe đoạn rap với ngũ âm không đầy đủ truyền đến.
"Baby trong tranh, baby trong tranh, ngựa hoang lao nhanh và hoa hồng có gai..."
Lê Tiếu câm nín nhìn sang, bỗng thấy Truy Phong vừa đi vừa hát vừa tự high.
Ồ, đây là tạm thời trở về sát hạch sao?
Lê Tiếu thản nhiên thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi về phía trước.
Cô đang nghĩ, nếu trong hạng mục sát hạch có ca hát chắc Truy Phong đội sổ.
Cô chưa từng nghe ai hát lạc nhịp đến cỡ này...
Truy Phong cũng đã thấy dáng vẻ gầy nhỏ khá quen thuộc ở phía trước, ánh mắt chợt lóe, bước nhanh hơn, vội gọi: "Cô em à, chờ đã."
Lê Tiếu: "..."
Ngay lúc này, Lưu Vân, Lạc Vũ và Vọng Nguyệt sóng vai từ ngoài cửa đi đến.
Câu nói của Truy Phong vang vọng trong sảnh chính, họ không hẹn cùng nhìn sang.
Ngay sau đó, ba người đối mặt chớp mắt nhìn nhau, lặng lẽ bắt đầu cầu phúc cho Truy Phong.
Tên này còn cần sát hạch sao? Chôn quách cho rồi!
Lê Tiếu không dừng chân, vẫn ung dung đi về phía trước.
Đám Lạc Vũ cũng lần lượt đến sau lưng Lê Tiếu, đồng thanh cúi đầu nói: "Chào cô Lê."
Lê Tiếu chào đáp lại, nhìn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829600/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.