Vân Lệ nhíu nói: "Cao ốc của trụ sở chính bị hủy, cái khác thì không sao."
Lê Tiếu liếc anh ta: "Lúc anh nhận đơn không nghĩ đến hậu quả sao?"
Ý cười của Vân Lệ nhạt dần, anh ta nghiêm túc nói: "Khó khăn lắm mới có cơ hội khiêu chiến, nhưng đúng là tôi đã đánh giá thấp cậu ta!"
Thương Thiếu Diễn của Nam Dương uy danh lan xa.
Dù là tỉnh bang Nia sát cạnh Parma cũng thường xuyên nghe những lời đồn về anh.
Sở dĩ lần này toán lính đánh thuê tiếp nhận đơn ám sát Thương Thiếu Diễn, cũng vì muốn xác nhận tính chân thực của lời đồn.
Trước mắt xem ra, Thương Úc thật sự có bản lĩnh.
Không lâu sau, Vân Lệ vuốt ngược tóc, im lặng vài giây rồi nhìn Lê Tiếu hỏi: "Tôi nghe Vân Lăng nói em có giao tình với Thương Thiếu Diễn?"
Giao tình sâu thế nào thì anh ta không nắm rõ.
Khi đó Vân Lăng không nói nhiều, mà anh ta cũng vốn không nghe hết.
Sau khi biết được tin tức của Lê Tiếu, anh ta đã lập tức xuất phát đến Nam Dương.
Lê Tiếu nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Vân Lệ thì thản nhiên gật đầu: "Ừ, khá quen, có cơ hội sẽ giới thiệu hai người biết nhau."
Cô không chắc chắn liệu Thương Úc có bằng lòng để Vân Lệ biết mối quan hệ của họ không.
Dù gì thân phận của anh cũng nhạy cảm, thế nên chỉ trả lời qua loa như vậy.
Vân Lệ nhếch môi không mấy để ý, dựa lưng vào tường lắc mũi chân: "Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829492/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.