Lê Tiếu lười lãng công phí sức suy xét chuyện của Thương Quỳnh Anh.
Dù gì bà ta cũng là cô của Thương Phù, hẳn hai người đều là cá mè một lứa. ...
Một đêm ngon giấc, bảy rưỡi sáng hôm sau, Lê Tiếu quấn khăn ra khỏi phòng tắm.
Cô ung dung lau tóc, nhìn vết thương đầu vai.
Đã tiêu sưng, vết bầm cũng nhạt đi nhiều.
Thuốc thí nghiệm trị vết thương ngoài của Diễn Hoàng đúng là hiệu quả rõ rệt.
Lê Tiếu xỏ dép, đi hai bước thì thoáng dừng, đến trước giường, với tay lấy điện thoại dưới gối, trừ mấy tin thời sự ra vẫn không có tin của Vân Lệ.
Có chuyện gì thế?
Lê Tiếu ngồi xuống, mở danh bạ gọi điện cho Vân Lệ.
Không ai nhận máy.
Lê Tiếu chau mày, vội đăng nhập hệ thống ICC, lục lọi một buổi mới tìm ra được ký hiệu la bàn lờ mờ trong góc hồ sơ chủ tài khoản.
Cô bấm vào nhìn sơ qua, đúng là vị trí xác định tọa độ thành viên.
Lê Tiếu thao tác thử, ngay lúc bấm nút [OK], trên tấm bản đồ hiện lên vô số điểm đỏ.
Cô nhìn mấy lần, sau đó thu nhỏ phạm vi bản đồ trong thành Nam Dương.
Bản đồ hiện lên vị trí chính xác của ba tọa độ.
Hử?
Ba vị trí?
Lê Tiếu khá bất ngờ, ở Nam Dương còn một thành viên nòng cốt khác của Hội quốc tế?
Chỉ thành viên nòng cốt mới có hệ thống ICC, cô loại bỏ Thương Phù ngay.
Lê Tiếu vuốt cánh môi, phóng to màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829483/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.