Lê Tiếu nhìn Thương Úc, thấy anh cụp mắt như ngầm thừa nhận liền biết Thu Hoàn không nói dối.
Cô bình thản vuốt ve tách trà, nhìn bề mặt tách, cảm thấy không hiểu: "Sao anh Ba tôi phải động vào hàng của anh?"
Liệu hai người có va chạm gì không?
Dựa vào hiểu biết của cô và Lê Tam, anh sẽ không thể vô duyên vô cớ động vào linh kiện của nhà họ Thu.
Hơn nữa biên giới cũng không cần đến những thứ đó.
Thu Hoàn nhìn Lê Tiếu chằm chằm, nghiêm túc hỏi lại: "Em gái, em có thấy đây là vấn đề em nên hỏi anh Ba em mới đúng không?"
Lê Tiếu nhìn anh ta bằng ánh mắt sâu kín, ngón tay xoay tách trà: "Nếu anh Thu không nói thật, chắc tôi không thể giúp đỡ được rồi."
"Trong đội ngũ giao hàng có Âu Bạch."
Thu Hoàn nghe lời uy hiếp của Lê Tiếu thì nhanh chóng nói thật.
Lê Tiếu nhìn Thu Hoàn: "Sao Âu Bạch lại ở biên giới?"
Thu Hoàn bị cô nhìn đến mức da đầu tê dại, nhụt chí dựa vào ghế: "Đống linh kiện đó cần xuất khẩu, Âu Bạch biết đường dây vận chuyển biên giới. Lúc đó cậu ta nói với tôi rảnh quá muốn ra ngoài giải sầu. Sao... sao tôi biết cậu ta nói giải sầu là giả, thực tế là chạy đến biên giới làm phiền Lê Tam chứ? Giờ tôi cũng không liên lạc được với cậu ta, tên chó Lê Tam không biết có bốc dỡ cậu ta luôn rồi không."
Dứt lời, Thu Hoàn cảm giác sau gáy lành lạnh, ngẩng đầu va phải đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829474/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.