Lục Hi Thụy nheo mắt lắc đầu, nghiêm túc phản bác: "Không đúng, tôi chắc chắn đã từng gặp cô rồi."
Lê Tiếu ngẩng đầu, ngẫm nghĩ tên anh ta.
Mấy giây sau, cô nghiêng đầu hỏi Thương Úc: "Anh ấy có quan hệ với Lục Hi Hằng không?"
"Là em trai cậu ta." Thương Úc ôm eo Lê Tiếu, trầm giọng: "Em quen Lục Hi Hằng sao?"
Lê Tiếu lắc đầu, kiên nhẫn giải thích: "Không quen, lúc trước em có nghe Đường Dực Đình nói, cậu ấy có một ông anh họ tóc dài, hình như tên Lục Hi Hằng."
Hoắc Mang vỗ vai Lục Hi Thụy, nhéo mạnh như cảnh cáo, đồng thời nhìn Lê Tiếu: "Em quen người nhà họ Đường à?"
Mấy chục năm trước, nhà họ Lục ở Parma từng có cô con gái của vợ lẽ gả cho nhà họ Đường ở Nam Dương, là mẹ của Đường Dực Đình hiện giờ.
Nhưng quan hệ giữa hai nhà Lục – Đường không hề thân thiết.
Chỉ là Lục Hi Hằng thường xuyên ra vào Nam Dương với Thương Lục nên có qua lại nhiều với nhà họ Đường.
Lê Tiếu gật đầu bổ sung: "Biết, hai nhà cũng xem như thân quen nhiều đời."
Hoắc Mang thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Lê Tiếu quen biết người nhà họ Đường thì biểu hiện của Lục Hi Thụy cũng dễ hiểu.
Có thể họ đã từng gặp ở Nam Dương hoặc nhà họ Đường.
Nhưng Lục Hi Thụy lại nói: "Không đúng, tôi chưa từng gặp cô ở Nam Dương."
Hoắc Mang: "..."
Phục luôn!
Lê Tiếu nhíu mày, cẩn thận đánh giá gương mặt rất dễ nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829424/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.