Lê Tiếu thản nhiên híp mắt với tình huống này.
Cô đã quen biết Thẩm Thanh Dã rất nhiều năm, chưa từng thấy anh ta khách sáo với người ngoài như vậy.
Lê Tiếu khẽ đụng Thương Úc, nhích lại gần trước mặt anh hơn, nhỏ giọng: "Sao anh lại biết anh ta?"
Thương Úc liếc cô, kẹp điếu thuốc bên môi, nhả khói, trầm giọng nói: "Sao không hỏi cậu ta?"
Lê Tiếu: "..."
Phải rồi, bạn trai đang không vui.
Lê Tiếu lại lấy bả vai đụng anh, bĩu môi: "Em muốn nghe anh nói."
Đúng là cô gọi Thẩm Thanh Dã tới, nhưng cách xuất hiện của anh ta thật sự quá khoa trương rồi.
Rõ ràng "chó săn" năm đó rất khiêm tốn, mấy năm không gặp, chắc đã chịu đả kích.
Phải, Thẩm Thanh Dã chính là một trong Thất tử biên giới, kỹ năng thuần thục nhất chính là lấy được tình báo, người ta còn gọi là "chó săn".
Lê Tiếu vẫn luôn biết sau lưng anh ta có ban tình báo lớn mạnh, nhưng cho đến giờ vẫn không biết đó lại là Lục Cục.
Thất tử biên giới vào sinh ra tử rất nhiều năm, nhưng bí mật của riêng từng người lại rất nhiều.
Không hỏi lai lịch, không hỏi xuất xứ là sự hiểu ý ngầm giữa họ.
Lúc này Thẩm Thanh Dã hút mạnh vài hơi, tâm tư sôi trào đã lắng đọng lại ít nhiều.
Anh ta hé mắt, nhìn chằm chằm Lê Tiếu và Thương Úc đang nhỏ giọng cười nói, lấy giầy da đạp lên bàn trà: "Hai người xem tôi không tồn tại à?"
Tách trà trên bàn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829417/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.