Năm giờ rưỡi chiều, đoàn người đến nhà chính Thương thị.
Lê Tiếu mặc bộ đồ thoải mái màu xám, rốt cuộc vẫn thay cái váy champagne đó đi.
Cô xắn tay áo, một tay cầm điện thoại, đi bên cạnh Thương Úc.
Khí chất hai người như nhau, nhịp bước đều đặn.
Lưu Vân và Lạc Vũ đi sau, Vọng Nguyệt bị thương ở lại biệt thự nghỉ ngơi.
Nghe nói tối nay người trong tộc đều đến cả.
Không lâu sau, quản gia Tiêu dẫn hai người đến phòng đón khách riêng ở sảnh sau.
Hai chiếc ghế bành ở vị trí chủ tọa, hai bên trái phải cũng xếp ghế và kỷ trà, phong cách giống như phòng khách ngày xưa.
"Cậu Cả, cô Lê, hai người nghỉ ngơi trước đã, ông chủ sẽ đến ngay."
Thương Úc gật đầu với quản gia.
Sau khi ông rời đi, Lê Tiếu ngồi trên ghế bành cầm tách trà lên nhấp một ngụm.
Tối nay, người Thương thị tới cả, đúng là một bữa tiệc khổng lồ.
Chưa đến một phút sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Lê Tiếu nghe tiếng nhìn sang, ngoài gian chính nắng chiều nghiêng rơi, Thương Tung Hải mặc trang phục thời Đường màu nâu nhạt ngược sáng bước vào.
Mỗi lần gặp mặt Thương Tung Hải, Lê Tiếu đều tập trung tinh thần cao độ.
Theo phép tắc, cô chống tay vịn đứng dậy, nhưng Thương Tung Hải lại kìm cổ tay cô lại: "Cháu gái, cứ ngồi đi, người trong nhà cả, đừng khách sáo."
Lê Tiếu gật đầu, ngồi ngay ngắn, im lặng làm cảnh.
Thương Tung Hải ngồi trên ghế chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829401/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.