Cho dù trong lòng Lâm Phong có lo lắng thế nào, thì lúc này cũng chỉ có thể dằn xuống mà thôi. Giống như lời Diệp Khiêm đã nói, Hoa Hạ mặc dù lớn, nhưng dựa vào năng lực thu thập tình báo của Thất Sát cùng Nanh Sói, muốn tìm được Lâm Phàm chắc có lẽ cũng không phải là vấn đề gì lớn a? Việc đã đến nước này, chuyện mà Lâm Phong có thể làm, là bình tĩnh lại, cùng với nghe ngóng tin tức của Lâm Phàm.
Đã đến nơi đây rồi, thì Diệp Khiêm tự nhiên muốn đi tế bái sư phụ của mình. Dù sao, Lâm Cẩm Thái là người có ân đối với hắn, là người đã cho hắn cơ hội sống thêm lần nữa, là người đã cải biến cuộc đời hắn.
Dưới sự dẫn dắt của Hổ Tử, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong đi tới đỉnh núi, một ngôi mộ lẻ loi trơ trọi nằm sừng sửng ở chỗ đó, lộ ra vẻ cô tịch cùng hoang vu. Bia mộ được làm bằng gỗ, phía trên có khắc ngày tháng năm sinh năm mất của Lâm Cẩm Thái, ngoài ra còn có vết máu ở trên đó, chắc là máu của Lâm Phàm rơi xuống a.
Sau khi bái tế sư phụ của mình xong, sáng sớm hôm sau Diệp Khiêm cùng Lâm Phong liền rời khỏi Chu Thụ Thôn. Sau khi đến thành phố, thì Diệp Khiêm cùng Lâm Phong liền đường ai nấy đi. Lâm Phong một lòng vội vã muốn đi tìm kiếm tin tức của Lâm Phàm, hắn cũng không thể luôn đi theo bên cạnh Diệp Khiêm được. Nhìn thấy Lâm Phong vội vả muốn gặp được Lâm Phàm như vậy, trong nội tâm của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654572/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.