Địch Nhượng, một người sinh hoạt tại tầng đáy xã hội, một người luôn muốn trở nên nổi bật cải biến nhân sinh của mình, một người luôn khát vọng đối với cuộc sống tươi đẹp, cũng bởi vì quyết định này của hắn, từ nay về sau đã cải biến nhân sinh của hắn. Lời Diệp Khiêm nói đã trở thành sự thật, nói được thì làm được, vài chục năm về sau, lúc Địch Nhượng hồi tưởng lại tình cảnh lúc trước, hắn vẫn luôn cảm khái quyết định của hắn lúc trước là chính xác đến cỡ nào. Chuyện này nói sau, tạm thời không đề cập tới.
Mai Xuyên Khố Tử, không tính là người đại hung đại ác gì, giết cô cũng không thể giảm bớt lửa giận trong lòng Diệp Khiêm. Chỉ có điều, đàn ông trên đời, có một số việc nên làm thì phải làm, lúc cô đưa tin tức về chuyện đảo Điếu Ngư trên TV, trên khuôn mặt của cô hiện lên nụ cười tươi, chuyện này đã đủ để cho cô chết hơn trăm lần rồi.
Đêm đó, Diệp Khiêm cũng không có trở về khách sạn mình đang ở, mà cùng Địch Nhượng tìm một khách sạn, sau đó đặt hai gian phòng ở lại đây. Trong quán cà phê hắn lại giáo huấn Hoàn Sơn Thái Lang thêm một lần, cho dù Diệp Khiêm không sợ hắn Đạo Điền Hội trả thù, thì tại thời điểm hiện tại hắn cũng không muốn gây thêm chuyện. Chắc hẳn hiện tại, người Đạo Điền Hội nhất định đang ở đó chờ hắn a. Về phần Hoàn Sơn Thái Nhất có thể đoán ra mình là Lang Vương Diệp Khiêm hay không, thì hiện tại đã không còn quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654558/chuong-729.html