Mặc dù nói cử động của Tạ Đông Bách có chút hiềm nghi hành động theo cảm tình, nhưng đối mặt tình huống như vậy, nếu như hắn không làm như vậy thì có chút không thể nào nói nổi. Người lăn lộn trên đường, có đôi khi sinh tử cá nhân chỉ là chuyện nhỏ, mặt mũi lại là chuyện lớn. Phúc Thanh Bang lại là một tổ chức khổng lồ, nếu như bị người lấn đến tận nhà mà không có động tác gì thì chẳng phải là bị người giang hồ cười nhạo sao? Huống chi, đây còn là đang ở trước mặt Diệp Khiêm, Tạ Đông Bách không làm ra một bộ thái độ cường ngạnh, thì sao có thể yêu cầu Diệp Khiêm trợ giúp hắn được? Mặc dù nói Phúc Thanh Bang cùng Nanh Sói có quan hệ không tệ, nhưng không có đạo lý gì lại để cho Diệp Khiêm đi trợ giúp một kẻ ngu a. Cho nên, mặc kệ từ phương diện nào mà nói, thì Tạ Đông Bách đều phải làm ra một điểm hành động thực tế, để chứng minh hắn không phải là người không có năng lực a.
Tạ Đông Bách vừa nói xong, đệ tử Phúc Thanh Bang liền nhanh chóng đem thành viên Yamaguchi Group bao vây lại, tuy song phương vẫn chưa lao vào đánh nhau, nhưng hào khí lại khẩn trương không thôi, chỉ cần hơi tí va chạm sẽ nổ ra đại chiến. Tuy Nguyên Điền Huy cuồng vọng, nhưng giờ phút này hắn cũng có chút kinh hãi, nếu quả thật đánh nhau, bên phía hắn chắc chắn sẽ chịu thiệt hại. Mặc dù thế lực của Phúc Thanh Bang không bằng Yamaguchi Group, nhưng chó cùng rứt giậu, vạn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654441/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.