Nghe xong lời Diệp Khiêm nói Diệp Văn không khỏi có chút sửng sốt, có chút không rõ công tác ở trong nhà hàng kia như thế nào lại là rồng rắn lẫn lộn a, nơi đây là nơi buôn bán đàng hoàng nha. Bất quá, Diệp Khiêm đã nói như vậy, cô cũng không nên cãi lại. Sau khi có chút ngẩn người, Diệp Văn nhẹ gật đầu, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.
"Em có biết rõ chuyện khi chúng ta còn bé hay không? Có thể nói cho anh biết hay không?" Diệp Khiêm nói.
"Ừ!" Diệp Văn lên tiếng, nói: "Gia đình chúng ta là người Diệp gia, khi còn chúng ta còn bé thì ba đã là niềm kiêu ngạo của Diệp gia, cho nên cuộc sống của chúng ta rất tốt, rất hạnh phúc. Thế nhưng mà có một lần, ba bị thương rất nặng, sau khi về nhà không có bao lâu thì đã qua đời. Ba mất, địa vị của chúng ta ở trong Diệp gia cũng dần mất đi, chúng ta thường xuyên bị những người khác khi dễ, khi đó anh luôn đứng trước mặt em, bảo hộ em, nếu ai dám đánh em, thì anh tuyệt đối sẽ liều mạng đánh với người đó. Thế nhưng mà về sau có một ngày, không biết nguyên nhân gì, mẹ cũng bị đánh trọng thương, sau đó cả nhà chúng ta bị đuổi ra khỏi gia tộc. Mà anh, cũng mất tích vào lúc đó. Đáng tiếc, khi đó mẹ bị hôn mê bất tỉnh, nên cũng không có biện pháp đi tìm anh. Em cùng mẹ dưới sự trợ giúp của một người hầu mới có thể tới nơi đây định cư. Chỉ là, qua nhiều năm như vậy, em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654350/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.