Đêm đó, lão tăng viên tịch, trên mặt lão treo một nụ cười hiền lành và tường hòa, toàn bộ chùa Linh Long vang lên âm thanh tiếng chuông ngân cùng tiếng Phật kệ. Lão tăng năm nay đã hơn một trăm hai mươi tuổi, dựa theo lời lão tăng đã nói, thì lúc 100 tuổi có lẽ lão nên viên tịch rồi, nhưng vì lão còn có một đoạn trần duyên cùng với Diệp Khiêm, cho nên lão mới cố gắng chịu đựng cho tới ngày hôm nay.
Đối với thân phận của lão tăng, Diệp Khiêm cũng không rõ ràng lắm, hai người chỉ có gặp mặt một lần, cũng chỉ có nói với nhau vài câu mà thôi; nhưng mà, lão tăng lại khiến cho Diệp Khiêm rung động chi sâu, trong nội tâm của hắn phảng phất có cảm giác lão giống như là thân nhân của hắn. Cũng chính lần gặp này khiến cho Diệp Khiêm ngày sau được ích lợi không nhỏ, chuyện này nói sau, tạm thời không đề cập tới.
Sau khi rời khỏi chùa Linh Long, Diệp Khiêm liền đi tới đỉnh núi Erlong ngồi xuống. Chuyện xảy ra tại chùa Linh Long vừa rồi đã có chút vượt qua phạm vi lý giải của hắn rồi, sự rung động trong lòng hắn đến bây giờ vẫn chưa thể dừng lại. Một lão tăng từ lúc hắn sinh ra đã biết rõ hắn nhất định sẽ đến chùa Linh Long, hơn nữa còn một mực ở chỗ này chờ đợi hắn, loại cảm giác huyền diệu này không phải dùng ngôn ngữ là có thể nói thành lời.
Có lẽ, trên thế giới này thật sự có rất nhiều chuyện mà hắn không biết a; có lẽ, trên thế giới này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654280/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.