"Là Bát Kỳ hả?" Lâm Phong có chút cười nói, "Quả thật là một dân tộc không chịu nổi tịch mịch, bất quá phải nói trước, tôi sẽ thu phí a."
Diệp Khiêm hơi sững sờ, ha ha nở nụ cười, nói: "Không có vấn đề, bất quá cần phải giảm giá ah."
Hai người nhìn nhau cười cười, có cảm giác giống như đôi bạn thân đang trò chuyện với nhau.
Về phần, tại sao Lâm Phong lại thiếu nợ một phần nhân tình thì Diệp Khiêm cũng không có đi hỏi. Đã là Anh em với nhau thì có rất nhiều chuyện cũng không cần phải hỏi rõ ràng, lúc đối phương muốn nói tự nhiên sẽ nói, nếu không muốn nói, khẳng định có nguyên nhân nào đó, việc mình có thể làm, chính là khi hắn cần giúp đỡ thì sẽ làm hết sức mình để trợ giúp hắn.
12 giờ đêm, khi bóng tối bao trùm hết tất cả. Bỗng nhiên một cơn gió mạnh nổi lên như báo hiệu đêm nay nhất định là một đêm không tầm thường. Qua đêm nay, chỉ sợ thế cục Đông Bắc sẽ triệt để thay đổi, về phần ai thắng ai thua thì không ai có thể biết trước.
Diệp Khiêm chỉ cần giải quyết Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, sau đó lấy lại thanh Huyết Lãng là được rồi, về phần thế lực dưới tay hắn, đây không phải là chuyện Diệp Khiêm cần quan tâm. Nếu như dưới tình huống Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, chết, mà Hắc Quả Phụ Cơ Văn vẫn không thể đánh tan thế lực còn sót lại của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, thì chỉ có thể nói rõ lúc trước Dương Thiên đã nhìn lầm người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654267/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.