Vân Lão gọi Hoàng Phủ Kình Thiên là tên nhóc cũng là chuyện đương nhiên, Hoàng Phủ Kình Thiên ở trước mặt lão, cũng chỉ là vãn bối mà thôi. Năm đó cha của Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Vân Lão là anh em chung một chiến hào, bất quá cha của Hoàng Phủ Kình Thiên lại mất sớm. Khi đó hai anh em Hoàng Phủ Kình Thiên còn rất nhỏ, bọn họ nhận được rất nhiều sự trợ giúp từ Vân Lão, cho nên Hoàng Phủ Kình Thiên dù đã là cục trưởng Cục An Ninh nhưng khi nhìn thấy Vân Lão cũng phải cung kính kêu một tiếng chú.
Bất quá, người biết chuyện này cũng không nhiều, Vân Lão cũng sẽ không nói ra chuyện này. Người trong giới giang hồ Đông Bắc cũng chỉ biết Vân Lão có quan hệ ở trong chính phủ, nhưng cũng không biết lão và Hoàng Phủ Kình Thiên còn có một tầng quan hệ như vậy.
"Diệp Khiêm vậy mà lại có năng lượng lớn như vậy?" Cơ Văn giật mình nói, "Hừ, hắn ẩn tàng thật là rất sâu a, nếu như Vân Lão không nói thì cháu cũng không rõ ràng lai lịch của hắn ah."
Vân Lão ha ha cười cười, nói: "Chuyện này cháu cứ yên tâm a. Diệp Khiêm sau khi đến Đông Bắc, không có đi tìm Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi mà lại đi tìm cháu, chuyện này đã nói lên hắn có ấn tượng không tốt đối với Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Lần này Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lại dám thu lưu Đường Duy Hiên, chuyện này cũng gián tiếp tuyên chiến với Diệp Khiêm, cháu nói hắn sẽ tha cho Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654252/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.