Trên đường đi ra khỏi khách sạn, Diệp Khiêm hỏi Chu Nguyên: "Có chém người lần nào chưa?"
Chu Nguyên có chút sửng sốt, gật gật đầu nói: "Dạ có, ở trên đường lăn lộn, khó tránh khỏi sẽ phát sinh một ít mâu thuẫn, chuyện đánh nhau là không thể tránh khỏi."
"Như thế nào đây? Có hứng thú đi theo bên cạnh tao hay không?" Diệp Khiêm hỏi.
Toàn thân Chu Nguyên chấn động, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, đây chính là tin tức tốt a, đây là cơ hội để hắn một bước lên trời nha. Ngay cả Vương Hổ cũng phải gọi Diệp Khiêm một tiếng ca, nếu hắn có thể đi bên cạnh Diệp Khiêm thì giá trị của con người hắn sẽ được nâng cao lên vài lần cao a. Hơn nữa, Diệp Khiêm cũng là người một nhà, cho dù Chu Nguyên có đi theo hắn thì cũng không tính là kẻ phản bội.
"Như thế nào? Không muốn hả?" Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói.
"Không, không phải, đương nhiên nguyện ý." Chu Nguyên cuống quít nói, "Không... Bất quá, Nhị thiếu gia, em có thể được không?"
Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên, nói: "Người muốn thành công phải biết tự tin vào bản thân, nếu như ngay cả niềm tin vào bản thân cũng không có thì sao có thể làm chuyện lớn? Cố gái kia thế nào? Có hứng thú nắm lấy hay không?"
"Xinh đẹp thì cũng có xinh đẹp, cũng có đủ vị, bất quá loại gái này chỉ có thể chơi đùa, không thích hợp làm vợ của mình." Chu Nguyên hồi đáp.
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, đàn ông phải như vậy mới thích hợp làm chuyện lớn, nếu như cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654246/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.