Tiểu nha đầu hình như đã giận thật, nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, đi về phía trước. Lúc đi đến trước mặt một tên ăn mày, tiểu nha đầu đem 30 NDT trong tay đưa cho tên ăn mày. Kỳ thật tiểu nha đầu cũng không có thiếu tiền, số tiền mừng tuổi mà Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên cho nàng đã hơn mười vạn, nơi nào sẽ quan tâm 30 NDT này.
Diệp Khiêm cũng hiểu rỏ, tiểu nha đầu khẳng định không phải vì 10 NDT mà đi gạt tiền người khác, nàng muốn lấy lại công đạo mà thôi. Chỉ là, Diệp Khiêm cảm thấy nàng còn nhỏ tuổi mà lại có loại tư tưởng này là rất nguy hiểm, cho nên mới dùng lời nói có chút nghiêm khắc với nàng.
Nhanh chóng đuổi theo Diệp Lâm, Diệp Khiêm một phát bắt được cánh tay nàng. Tiểu nha đầu còn quật cường vặn vẹo uốn éo, muốn thoát khỏi Diệp Khiêm. Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Như thế nào? Còn tức giận à?"
"Không có!" Tiểu nha đầu bỉu môi, rõ ràng một bộ dáng rất tức giận, nhưng vẫn quật cường nói, "Con chỉ đi dạo ngắm phong cảnh."
Diệp Khiêm có chút dở khóc dở cười, nói: "Ở chỗ này thì có thể ngắm phong cảnh gì? Cho ba xem với."
"Phong cảnh con người!" Tiểu nha đầu nói.
"Tốt rồi tốt rồi, đừng làm rộn, bây giờ mà không quay về, thì Nhiên tỷ của con sẽ tức giận. Đến lúc đó nếu ba bị mắng, ba sẽ nói là bởi vì con nên mới trở về muộn ah." Diệp Khiêm nói.
"Hừ, đợi tí nữa con sẽ cáo trạng chuyện này cho Nhiên tỷ tỷ cùng Nhu Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654232/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.