Nhìn thấy bộ dạng của Lâm Nhu Nhu, Tống Nhiên bất đắc dĩ cười cười, thủ đoạn này của Diệp Khiêm cũng chỉ có thể lừa gạt được Lâm Nhu Nhu mà thôi, nếu như là Tống Nhiên nói không chừng nàng còn đấm cho hắn hai quyền, xem hắn còn dám giả bộ hay không.
"A, đau nơi đây, nơi đây cũng đau, còn có nơi đây, nói chung là toàn thân đều đau!" Diệp Khiêm giả vờ giả vịt nói. Có đôi khi Diệp Khiêm có cảm giác mình không đi làm diễn viên quả thực là quá đáng tiếc, bằng không giải thưởng Oscar vua màn ảnh đoán chừng cũng có tên của hắn a.
"Anh đừng nhúc nhích, để em nhìn xem." Lâm Nhu Nhu khẩn trương kiểm tra cho Diệp Khiêm.
"Tốt rồi tốt rồi, Nhu Nhu em cứ để cho đệ ấy chết là được rồi, nhìn bộ dạng đắc ý của đệ ấy kìa." Tống Nhiên trợn nhìn Diệp Khiêm, nói.
Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, Lâm Nhu Nhu liền hiểu rỏ, trong nội tâm vừa vui vừa giận. Vui là vì Diệp Khiêm không có việc gì, giận là vì Diệp Khiêm vừa rồi vậy mà đùa nghịch nàng như vậy, làm hại nàng mất mặt ở trước mặt Tống Nhiên. "Chán ghét, về sau em không để ý đến anh nữa." Lâm Nhu Nhu hừ một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài.
"Đêm nay nhớ về sớm một chút!" Tống Nhiên nhìn Diệp Khiêm, nói.
"Ừ? Vì cái gì?" Diệp Khiêm sửng sốt một chút, sau đó hắc hắc nở nụ cười, nói, "Không phải là đêm nay có chuyện gì tốt tiện nghi đệ đi?"
Nhìn thấy bộ dạng hèn môn bỉ ổi của Diệp Khiêm, Lâm Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654227/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.