Pha trà cần phải chú ý, uống trà cũng giống như vậy. Diệp Khiêm cũng không có khát nước giống như Vương Hổ, sau khi nói cảm tạ, liền nâng chung trà lên, nhẹ nhàng nhấp ba ngụm nhỏ, sau đó mới uống hết. Nước trà nóng hổi lập tức theo cổ họng tiến vào trong dạ dày, khắp lỗ chân lông đều phảng phất tản ra dòng nước ấm.
"Hiện tại người trẻ tuổi biết cách uống trà cũng không nhiều, không tệ!" Khổng Hạo lộ ra ánh mắt tán thưởng, nói. Diệp Khiêm lúc trước nhẹ nhàng nháp ba ngụm nhỏ, một là nhấm nháp hương trà, hai là vì lễ tiết. Đây cũng chính là cái gọi là trà đạo.
"Trà đạo như nhân đạo, uống trà kỳ thật cũng là một loại thái độ đối đãi nhân sinh." Diệp Khiêm chậm rãi nói. Mấy thứ đồ chơi này, trước kia hắn cũng không hiểu, bất quá sư phụ Lâm Cẩm Thái của hắn rất thích uống trà, cũng thường xuyên cùng Diệp Khiêm giảng một ít về trà đạo cùng đạo lý nhân sinh, dần dà, Diệp Khiêm cũng chầm chậm thích trà đạo.
"Nói đi, ngươi đến tìm ta với mục đích gì?" Khổng Hạo uống trà xong, sau khi chậm rãi đặt chén trà xuống, liền nói.
"Khổng lão tiên sinh đã nói thẳng, ta đây cũng không quanh co lòng vòng." Diệp Khiêm nói, "Không biết Khổng lão tiên sinh có biết chuyện hội đấu giá sẽ diễn ra ba ngày sau?"
"Có nghe nói." Khổng Hạo nói.
"Vậy không biết Khổng lão tiên sinh có biết món đồ áp trục gì không?" Diệp Khiêm rất có kiên nhẫn, tuyệt không sốt ruột, chậm rãi hỏi.
"Ngươi nói là Hỏa Vẫn?" Khổng Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654218/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.