Chỉ cần không phải đối đãi thân thích bằng hữu, thì mỗi câu nói việc làm của Diệp Khiêm đều có mục đích. Vô Tửu, khẳng định không phải là bằng hữu của Diệp Khiêm, ít nhất hiện tại vẫn chỉ là một mối quan hệ vì lợi ích mà thôi. Diệp Khiêm đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà giúp Vô Tửu tranh cử, kỳ thật, nếu hôm nay không phải trùng hợp gặp Vô Tửu, Diệp Khiêm cũng đang chuẩn bị đi bái phỏng lão, dù sao hiện tại người có thể cùng Nạp Cát cạnh tranh chỉ có thể là Vô Tửu.
Mặc dù nói thị trường Myanmar cũng không phải rất lớn, nguyên nhân là thị trường nơi đây còn chưa có bị khai phá hết, một khi bị khai phá ra, như vậy thu hoạch hàng năm khẳng định sẽ là một con số rất lớn. Đương nhiên, đối với Diệp Khiêm mà nói, chuyện này cũng không phải là trọng yếu nhất, trọng yếu vẫn là có thể khống chế Đông Nam Á.
Nghe xong lời Diệp Khiêm nói, Vô Tửu lập tức có hứng thú, cuống quít hỏi: "Diệp tiên sinh có cao kiến gì, xin hãy nói ra."
Lấy thuốc lá từ trong túi ra, Diệp Khiêm lần lượt đưa cho Vô Tửu, và Đoán tướng quân, cả hai đều khoát tay lắc đầu, ý bảo không cần. Diệp Khiêm lấy ra một điếu thuốc ngậm trong miệng nhóm lửa, chậm rãi hít một hơi. Diệp Khiêm không đếm xỉa tới bộ dáng lo lắng của Vô Tửu, cứ chậm rãi hút thuốc.
"Ta muốn hỏi, hiện tại chính phủ Myanmar lo lắng nhất chính là vấn đề gì?" Diệp Khiêm chậm rãi nói.
Vô Tửu kinh ngạc sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654183/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.