Tuy cùng La Chiến chỉ gặp mặt vài lần mà thôi, nhưng Diệp Khiêm đối với La Chiến vẫn còn có chút hiểu rõ, chuyện hắn quyết định có rất ít người có thể cải biến.
"Đã như vầy, ta đây cũng không giữ lại. Chỉ là để cho ngươi bôn ba vất vả, trong nội tâm ta thật sự có chút băn khoăn." Diệp Khiêm nói.
"Lão bản, ngươi đã nói quá lời. Những chuyện này cũng chỉ là bổn phận của La Chiến mà thôi, La Chiến kỳ thật thẹn với Trần lão bản, hắn vừa mới mất không lâu, lúc này ngươi cần trợ mà ta lại rời đi. Có chút hổ thẹn ah!" La Chiến áy náy nói.
"Nói những lời này thì quá khách khí." Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai La Chiến, nói, "Có thời gian thì đến đây nhiều một chút, mọi người cùng nhau uống trà tâm sự."
"Ừ!" La Chiến nhẹ gật đầu, nói: "Vậy ta đi trước, lão bản!"
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, La Chiến quay người nhìn những quản lý kia, nói: "Các vị huynh đệ, hi vọng mọi người chúng ta lần sau gặp mặt vẫn có thể cùng một chỗ thoải mái chè chén, vẫn là bằng hữu."
Trong lời nói chứa nồng hậu chân tình, thực sự bao hàm một loại ý tứ cảnh cáo, ngoại trừ Trình Văn, Mã Sơn Hà cùng Ngu Hưng thì những người khác đều ngượng ngùng nở nụ cười. Bọn họ đều là người từng trải, tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của La Chiến.
Diệp Khiêm tự mình đưa La Chiến ra khỏi cửa, sau đó trở lại vị trí của mình ngồi xuống. Nhìn thoáng qua những quản lý đang ngồi, nói: "Tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654063/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.