Dựa theo số điện thoại Ngu Hưng đưa, Diệp Khiêm gọi tới, nghe máy là một trung niên nam tử.
"Xin chào, ta là Diệp Khiêm!" Diệp Khiêm đi thẳng vào vấn đề nói.
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười cởi mở, kì thực lại để lộ ra hương vị âm hiểm. "Diệp lão bản, nghe qua đại danh ah."
"Ngươi là ai?" Diệp Khiêm nhíu mày, nói.
"Ha ha, Diệp lão bản tựa hồ có chút tức giận." Trung niên nam tử nói, "Kẻ hèn này là Tô Kiến Quân, nghe qua đại danh của Diệp lão bản, cố ý kết giao một phen, không biết Diệp lão bản có thể đến hàn xá uống vài chén?"
Tô Kiến Quân, cái tên này Diệp Khiêm tự nhiên biết rõ, lúc tiếp quản sản nghiệp của Trần Phù Sinh, Diệp Khiêm đối với thế cục của thành phố Nam Kinh cũng đại khái hiểu rõ. Tô Kiến Quân cũng là nhân vật có số má của thành phố Nam Kinh, ban đầu là người nghèo khổ, nương theo bản tính âm hiểm xảo trá của mình, tại thành phố Nam Kinh cũng chiếm được một mảnh giang sơn. Bất quá, khi Trần Phù Sinh còn sống cùng hắn cũng không có giao tình gì, hơn nữa ở rất nhiều nghiệp vụ còn có xung đột rất lớn. Điển hình cho loại người miệng nam mô, bụng một bồ dao găm khẩu Phật tâm xà, xem như là một đối thủ đáng sợ.
"Tô lão bản quá khách khí rồi, chỉ là Diệp mỗ cùng Tô lão bản giống như chưa từng có giao tế, Diệp mỗ xấu hổ không dám cảm kích ah." Diệp Khiêm nói.
"Trước kia không có, về sau thì có nha." Tô Kiến Quân ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654042/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.