Sau khi nghe thấy Trương Kiếm nói, Lâm Nhu Nhu có chút sửng sốt, nói: "Đây là chuyện giữa ta cùng bạn trai của ta, không cần ngươi quan tâm."
Diệp Khiêm vui vẻ nhìn Lâm Nhu Nhu, nữ nhân này thật là quá khéo hiểu lòng người.
Lúc này, Trần Thăng cũng lái xe hơi chạy nhanh qua, thấy tình huống tựa hồ có chút không đúng, cuống quít từ trên xe đi xuống."Làm sao vậy? Những người này đang làm gì?" Trần Thăng nhìn lướt qua bọn người Trương Kiếm, kinh ngạc hỏi.
Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Không có gì, một đám côn đồ mà thôi." Sau đó ánh mắt nhìn về phía đám lưu manh sau lưng Trương Kiếm, chỉ thấy những tên côn đồ tựa hồ như làm việc gì trái với lương tâm, nguyên một đám cúi đầu. Bất quá Diệp Khiêm vẫn nhận ra một người trong bọn hắn, tên đó hình như thủ hạ của Vương Hổ ngày hôm qua bị mình đạp một cước trong bệnh viện. "Lăn lộn không tệ nhỉ, thậm chí có bổn sự thay người nói chuyện hả?" Diệp Khiêm cười lạnh một tiếng, nói.
Trương Kiếm mờ mịt, theo hướng ánh mắt của Diệp Khiêm nhìn tới. Chỉ thấy tên tiểu tử kia toàn thân không khỏi run rẩy, thất kinh nói: "Thực xin lỗi Nhị thiếu gia, ta không biết người hắn nói chính là Nhị thiếu gia."
"Nhị thiếu gia?" Trương Kiếm mờ mịt, hỏi: "Cường Tử, ngươi biết hắn?"
Cường Tử hiện tại hận không thể giết chết Trương Kiếm, tiểu tử này không phải rõ ràng hãm hại mình sao, để cho hắn đối phó lão đại của Hổ ca, hắn có can đảm kia sao? Hắn tự thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653983/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.