"Ta bên kia còn có mấy người bằng hữu, ta đây đi trước." Diệp Khiêm bốn phía nhìn lướt qua, trông thấy bọn người Mặc Long, có chút nở nụ cười, nói.
"Như thế nào muộn như vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi không tới, ngươi nếu không đến, tiền này ai trã ah." Trông thấy Diệp Khiêm ngồi xuống, Vạn Xuân Hoa vừa cười vừa nói.
"Có chút việc chậm trễ." Diệp Khiêm nói, "Đêm nay có người mời khách, cứ kêu thoải mái."
Đang không ngừng đút hoa quả vào trong miệng, Triệu Thiết Trụ mơ hồ không rõ reo lên: "Nhân viên phục vụ, cho thêm hai mâm đựng trái cây."
"Chỉ có biết ăn thôi, cũng không sợ bị mập chết." Vạn Xuân Hoa bất đắc dĩ trừng mắt liếc Triệu Thiết Trụ, nói."Đúng rồi, ngươi nói đêm nay có người mời khách, là ai mời khách à?" Vạn Xuân Hoa kinh ngạc hỏi.
Diệp Khiêm nhún vai, nói: "Ta cũng không mang tiền, dù sao ta là chuẩn bị đến ăn cơm chùa."
Vạn Xuân Hoa ngạc nhiên nhìn Diệp Khiêm, có chút dở khóc dở cười. Triệu Thiết Trụ cũng ngừng lại, sững sờ nhìn Diệp Khiêm, sau đó lại vùi đầu bắt đầu ăn."Diệp Khiêm, ngươi hẹn chúng ta tối nay tới tại đây không phải chỉ vì ăn cơm chùa a? Có phải là có chuyện gì hay không" Vạn Xuân Hoa hỏi.
"Quán bar này vốn là địa bàn của huynh đệ ta Vương Hổ, thế nhưng mà tối hôm qua bị Tư Đồ Lập người Thanh bang cướp đi. Chuyện này còn chưa tính, hắn lại đem Vương Hổ đánh trọng thương, cho nên đêm nay ta là tới chiếu cố tên Tư Đồ Lập kia, xem hắn có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653973/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.